Tình Yêu và Anh - Mộng Tiêu Nhị - Chương 123: Ngoại truyện Du Cảnh Hâm và Quý Thanh Viễn 9
- Home
- Tình Yêu và Anh - Mộng Tiêu Nhị
- Chương 123: Ngoại truyện Du Cảnh Hâm và Quý Thanh Viễn 9
Đèn trong phòng ngủ sớm đã tắt, hai người đều chưa ngủ.
Quý Thanh Viễn nhớ kĩ kỳ của Du Cảnh Hâm, bởi vì mỗi tháng mấy ngày nay anh chỉ có thể hôn cô, đôi lúc bụng dưới của cô sẽ không thoải mái, anh còn giúp cô xoa bụng.
Anh quên đi thời gian, hai lần này vừa hay ở giữa chu kỳ.
Du Cảnh Hâm gối trên tay Quý Thanh Viễn, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn anh, không biết anh đang suy nghĩ gì.
Cô đặc biệt muốn ôm Quý Thanh Viễn ngủ, tay giơ lên, lại rơi xuống bên người.
Cô cùng Quý Thanh Viên nếu ôm nhau chỉ là lúc hai người làm chuyện kia, sau khi thanh tỉnh cũng không biết làm sao để đến gần anh.
“Em ngủ chưa?” Quý Thanh Viễn đột nhiên nói chuyện.
Du Cảnh Hâm: “Chuyện gì?”
Quý Thanh Viễn nhìn người trong ngực: “Ngày mai em có tăng ca không?”
Du Cảnh Hâm gật đầu “ừm” . Anh không ở nhà cô ở nhà một mình cũng rất nhàm chán, còn không bằng đến công ty, bận rộn sẽ không suy nghĩ lung tung.
Quý Thanh Viễn quyết định đi theo cô tăng ca “ Mấy ngày kế tiếp anh không đi làm.” Trung thu nghỉ liên tiếp mười một ngày, nhiều nhất anh cũng chỉ nghỉ mấy ngày.
Từ khi kết hôn đến bây giờ, anh vì công việc không ngừng nghỉ.
Du Cảnh Hâm đột nhiên lại hối hận, sớm biết liền nói không đi làm, như vậy, có thể cùng anh ở nhà. Nhưng lời nói ra cũng không thể thu hồi.
Bực bội một hồi.
Cô quanh co nói: “Buổi sáng có cuộc họp, buổi chiều cũng không có việc gì gấp.”
Lời cô nói ra lúc này, đến chính mình cũng không muốn tin.
Quý Thanh Viễn không thể tin được cô bình thản nói chuyện phiếm với mình, hắn đem cô ôm vào ngực, môi hướng về khóe miệng cô: “Về sau, chúng ra không ầm ĩ nữa”
Lại nghĩ một chút, giữa vợ chồng nếu không cãi nhau thì cũng không đúng.
“Chúng ta cố gắng ít cãi nhau. Anh cũng sẽ thay đổi tính tình. Em cũng đổi một chút”
Lúc hắn nói chuyện, môi lại cọ cọ khóe miệng cô, cô với hắn từ trước giờ cũng không quá thân mật, hơn nữa hắn cũng chưa từng nói là sẽ tự mình thay đổi.
Du Cảnh Hâm không khỏi lại dựa gần vào anh.
Quý Thanh Viễn cho là cô muốn, hai tay anh ôm chặt cô.
Đêm qua bọn họ không có vận động, cô cho là anh quan tâm đến thân thể cô nên cô liền để yên, sớm giờ hai lần, thân thể cô có chút chịu không nổi.
Nhưng mà cô bị anh hôn đến không kìm lòng được, không khỏi ôm cổ anh.
Đều mong nhanh có Cục Cưng, nghĩ một cái liền đến rồi, giữa hai người chưa bao giờ như thế này cả tinh thần và thể xác đều vui vẻ.
Hôm sau.
Lúc Du Cảnh Hâm tỉnh dậy, Quý Thanh Viễn sớm đã tỉnh, người cũng không có ở trong phòng.
Hôm nay còn muốn đến công ty, không thể nằm thêm, cô vật lộn một phen, liền ngồi dậy.
Lúc này cô mới nhìn thấy cuối giường trên ghế là bộ nội y, còn có một cái áo choàng tắm, chỉnh tề được xếp ở đó.
Hôm qua ầm ĩ một phen, hôm nay anh trực tiếp để quần áo ở đó cho cô tiện lấy.
Cô không biết một người đàn ông có thể hay không từ từ quên đi người con gái trước kia mình từng yêu, để chậm rãi thích người vợ sớm ngày chung đụng với mình hay không.
Cô từng xem qua nhiều bài phỏng vấn, có người sẽ nói có.
Còn có người nói, đàn ông yêu là sẽ yêu, nói không yêu là không yêu. Về sau ở chung có tình cảm chẳng qua đó là quen thuộc, cảm động, thậm chí là trách nhiệm.
Mặc kệ yêu hay không, dù sao thì trước đến nay cô chưa từng thấy qua mặt dịu dàng lãng mạn này của Quý Thanh Viễn.
Du Cảnh Hâm vươn người, đem quần áo lại mặc vào.
Rửa mặt trang điểm đơn giản, thay đổi quần áo thành đồ công sở, cô cầm túi đi xuống lầu.
Quý Thanh Viễn đang ở trong sân nghe điện thoại, quần áo cũng đã đổi thành đi làm.
Du Cảnh Hâm nhìn hắn quần áo chỉnh tề, liền cảm thấy cô lựa chọn nói mình tăng ca là chính xác, anh nói mấy ngày kế tiếp anh không đi làm, nhưng mà cũng không có nghĩa là anh ở nhà.
Quý Thanh Viễn đối với người trong điện thoại nói: “Không rảnh. Ừm, các cậu chơi đi. Không có việc, ở với vợ thôi.”
Lúc anh nói lời này, Du Cảnh Hâm vừa vặn đi đến bên cạnh hắn, cô lạnh nhạt đưa mắt nhìn anh một chút, nói dối không chớp mắt, căn bản cũng không có đi cùng cô.
Cô ngồi lên xe, mới phát hiện tài xế không ngồi sẵn ở ghế lái.
Cúp điện thoại, Quý Thanh Viễn nhanh chân đi đến bên ghế lái, kéo cửa ra.
Du Cảnh Hâm nghi hoặc hỏi: “Anh lái xe à?”
Quý Thanh Viễn ngồi lên xe, kéo dây an toàn: “Vừa rồi anh gọi điện thoại em không nghe thấy ? Không phải nói là ở cùng em sao?”
Du Cảnh Hâm không dám tin: “Hôm nay sao tâm tình tốt vậy?”
Cô liền đổi vị trí từ phía sau chuyển lên ngồi ghế lái phụ.
Quý Thanh Viễn khởi động xe: “Mấy ngày kế tiếp anh sẽ đi theo em một tấc cũng không rời.”
Du Cảnh Hâm xem là: “Có phải người trong nhà tạo áp lực cho anh rồi?”Từ khi kết hôn đến nay, mỗi ngày anh đều bận bịu công việc, chưa từng ở nhà cùng cô.
Quý Thanh Viễn: “Không có”
Ô tô chậm rãi lái khỏi nhà, anh lại nói: “Anh tự nguyện”
Du Cảnh Hâm là người dễ bị động tâm, lại càng dễ mềm lòng, chỉ cần cái nick weibo “Ngưng Tĩnh Trí Viễn” này không cập nhật trạng thái, cô xem như có thể bình thản vui vẻ ở cùng một chỗ với anh.
“Anh đột nhiên lại như vậy, trong lòng em cảm thấy không thật.”
Quý Thanh Viễn: “Em cũng đừng đặt trong lòng, chủ yếu là vì tạo Cục Cưng.”
Du Cảnh Hâm: “…”
Im lặng.
Cô nhìn về phía trước, như hắn nhìn đường.
Đầu thu, đi làm đón nắng sớm, người lái xe là anh. Cũng lâu rồi lại cảm thấy có chút hạnh phúc.
Thỉnh thoảng, cô sẽ liếc trộm Quý Thanh Viễn một chút, nhà của cô mọi người nhan sắc đều cao, nhưng cô vẫn như cũ cảm thấy Quý Thanh Viễn là người đàn ông đẹp trai nhất.
Trong xe quá yên tĩnh, Du Cảnh Hâm chịu khó tìm chủ đề cùng anh trò chuyện: “Hai ngày này anh không có việc bận?”
Quý Thanh Viễn: “Có bận”
Liền từ này.
Lại không có gì có thể nói tiếp.
Du Cảnh Hâm cũng không biết có phải là đi cùng cô nên anh cũng không muốn nói, cô nhàm chán kéo kéo dây an toàn.
“Cảnh Hâm”
“Hả?”
Du Cảnh Hâm đứa mắt nhìn anh, vừa vặn có thể thừa cơ nhìn hai mắt hắn. Gò má của anh không thể bắt bẻ, cằm góc cạnh rõ ràng, nhìn đến liền muốn nhìn tiếp.
Quý Thanh Viễn nói ra lời trong lòng: “Về sau những lời nói của hai chúng ta trước mặt người lớn, lời nào thật, lời nào giả, sau khi trở về liền nói với đối phương một tiếng, không thì dễ gây hiểu lầm lắm.”
Du Cảnh Hâm gật đầu, cho nên tối hôm qua trước mặt bà nội lời kia là lời nói dối? Anh có phải hay không muốn biểu đạt lời này?
“Vậy anh nói đi, đỡ cho em hiểu lầm”
Quý Thanh Viên: “Anh xưa nay không nói dối. Trước mặt người trong nhà cũng không nói lời trái lương tâm.” Anh lườm cô một chút: “Em cho rằng ai cũng giống em”
Du Cảnh Hâm “…”
Vậy mà anh nói mỉa cô.
Cô tại chỗ vả mặt anh: “Vậy chuyện bà nội giục anh thì sao?”
Bà nội anh, em gái anh.
Quý Thanh Viễn nghĩ muốn trả lời sao được, anh tối qua nói như vậy, còn không phải vì muốn một con số 520.
Lòng dạ hẹp hòi này, thật là không có ý nghĩa.
Biết rõ anh muốn cái gì, cô liền không cho anh như ý, còn muốn giả ngu làm người tốt, nói cái gì mà cho anh thêm 30 đồng.
“Không sai biệt lắm là đòi nợ, hỏi ta tiền khi nào trả”
Du Cảnh Hâm: “Bà nội không có khả năng cho anh mượn tiền, vậy anh lấy chuyện đòi nợ ở đâu ra nói vậy”
Quý Thanh Viễn: “…”
“Cảnh Hâm, đều là vợ chồng, em như vậy là không có ý nghĩa.”
Anh thừa nhận: “Lời nói dối đó là lời nói dối thiện ý, còn việc khác không có”
Du Cảnh Hâm thử dò xét nói: “Vậy chuyện có con? Hôm qua anh nói như vậy không phải là đối phó người trong nhà?”
Quý Thanh Viễn hỏi lại: “Em gặp qua ai vì đối phó người trong nhà, trở về liền làm một hồi?”
Du Cảnh Hâm mặt đỏ đến mang tai, quay đi chỗ khác không nhìn hắn.
“Cảnh Hâm, chúng ta không có ý định tách ra, vậy liền sống tốt với nhau đi, sinh đứa con, một nhà ba người chung sống với nhau. Anh cam đoan là một người ba tốt” Quý Thanh Viễn nắm chặt tay lái, kỳ thật anh còn muốn nói, cô đã không quên được Lệ Viêm Trác, vậy liền cất sâu vào trong đi.
Đừng biểu hiện quá rõ là được, cũng đừng để anh biết.
Anh xem như làm cô đã quên.
“Vậy còn em, có muốn sinh con không?” Anh hỏi cô
Du Cảnh Hâm: “Anh nói xem.”
Quý Thanh Viễn: “Anh không biết”
Du Cảnh Hâm dùng ngữ khí lúc trước của anh nói: “Anh gặp qua người nào không muốn sinh con, mà dung túng anh không dùng bao chưa?”
Quý Thanh Viễn có câu nói đã cất giấu trong lòng từ lâu, hiện tại vừa vặn phía trước là đèn đỏ, anh dừng lại, nhìn về phía cô: “Điều này cũng khó mà nói, nói không chừng em làm bộ phối hợp anh, nói muốn sinh con, nhưng sau đó lén dùng thuốc tránh thai, việc tốt người tốt đều bị em giành hết”
Du Cảnh Hâm sững sờ, lên án: “Quý Thanh Viễn, anh đừng có mở miệng nói bừa, ngậm máu phun người”
Quý Thanh Viễn vừa rồi một mực nghĩ, xem như anh đi theo cô đi làm, cũng không thể một tấc không rời, cô đi vệ sinh, anh cũng không theo được. Lúc cô đi họp, anh cũng không cách nào đi cùng vào họp.
Uống một viên thuốc, làm gì cũng có thể tìm được cơ hội uống. Đến lúc đó không mang thai, anh cũng không có cách trách cô.
Cô ở trước mặt người lớn diễn kịch rất giỏi, cho tới bây giờ thiết lập luôn là người phụ nữ ngoan ngoãn chưa từng lật thuyền, làm cho anh trước mặt người khác như không phải người là một người đàn ông cặn bã.
“Không phải em mua thuốc tránh thai trên mạng sao?”
Du Cảnh Hâm hiểu được, anh chỉ có thể thấy giao diện nhãn hiệu “Em mua là que thử thai, nhãn hiệu kia cũng không chỉ bán thuốc tránh thai”
Quý Thanh Viễn không dám quá cao hứng sớm, mượn dùng câu nói trước kia: “Em đột nhiên như vậy, trong lòng anh có cảm giác không thật”
Thực ra anh liền muốn nhìn đơn đặt hàng kia, có phải thuốc tránh thai không.
Du Cảnh Hâm bực anh không tin mình, nhưng lại không có cách nào chỉ trích anh muốn con đến như vậy, cô liền mở đơn đặt hàng ra đưa anh xem.
Quý Thanh Viễn sau khi xem xong, đèn giao thông cũng chuyển màu.
Anh rốt cuột cũng thở phào.
Cái đèn giao thông nay, cuối cùng mấy phút cuối khẩn trương, nhưng cũng thuận lợi lái đi.
Du Cảnh Hâm giật mình, hôm nay anh đến cùng cô không phải vì tạo Cục Cưng, mà là lo sợ cô trộm uống thuốc tránh thai. Hiện tại tâm trạng anh đã thả lỏng.
Cô hỏi anh một câu: “Không phải anh bận sao, sao còn giúp chở em đi làm?
Cô không hề chớp mắt nhìn anh chằm chằm, hi vọng đạt được sự khẳng định chắc chắn.
Quý Thanh Viễn: “Ngày mai anh mới bận.”
Du Cảnh Hâm vẫn là rất vừa lòng, hôm nay anh sẽ theo cổ cả ngày.
Quý Thanh Viễn: “Muốn kiếm tiền mua sữa bột”
Du Cảnh Hâm “ừm” âm thanh, kết hôn hai năm rưỡi, rốt cuộc cũng tìm được cảm giác vợ chồng. Liền vì chuyện sinh con này, cô cùng Quý Thanh Viễn phải mất hơn một ngày.
Vẫn tốt, bọn họ trải qua nhiều trắc trở như vậy, lượn vòng quanh có như vậy, cuối cùng cũng làm rõ được mọi việc.
Trong sẽ yên tĩnh một lát.
Quý Thanh Viễn nhìn cô một chút, thấy cô đang thất thần “Đang suy nghĩ gì?”
Du Cảnh Hâm hai tay nhẹ nhàng vòng vào nhau “Nếu có thể quay trở về trước ngày xem mắt với anh một ngày thì tốt biết mấy”
Sắc mặt Quý Thanh Viễn liền thay đổi, hắn tự nhắc chính mình về sau không được cãi nhau nữa, anh cố gắng bình tĩnh: “Hối hận cùng anh kết hôn sao?”
Du Cảnh Hâm lắc đầu: “Sớm biết, thì nửa năm sau hẳn quen anh”
Nếu như muộn xem mắt một chút, chuyện anh cùng Lãnh Văn Ngưng chia tay cũng sẽ từ từ yên tĩnh lại, chuyện giữa anh và cô cũng không lấy phương thức như vậy bắt đầu hôn nhân.
Đương nhiên, nếu có thể lựa chọn, còn không bằng không biết anh.
Như vậy, cô liền không có đau khổ.
Sẽ không hạnh phúc được một tháng, liền từ trên thiên đường ngã xuống địa ngục.
Quý Thanh Viễn tự hiểu, nếu như cô biết anh muộn nửa năm, người kia của cô có thể đem cục diện rối rắm thu thập xong, không đến mức phía sau đám cưới này kia.
Cô đã ý thức được mình sai, anh sẽ nắm lấy không buông.
Anh trấn an cô: “Đều đã qua, về sau em đối tốt với anh là được”
Du Cảnh Hâm: “…”
Đây là lần đầu tiên Quý Thanh Viễn đến văn phòng của Du Cảnh Hâm, trong văn phòng hôm nay mọi người tăng ca cũng không ít.
Trợ lý thấy người đứng phía sau Du Cảnh Hâm, kinh ngạc đến không ngâm được miệng. Cái người lấy tiền làm quà lớn tặng sếp lớn vậy mà hôm nay lại đến ngân hàng của các cô.
Du tổng của các cô yêu tiền, Quý Thanh Viễn liền chiều theo, mỗi ngày lễ tết gì cũng đưa chi phiếu.
Lần thứ nhất cô cầm phong thư kia đưa đến, còn cảm thấy Quý Thanh Viễn rất là không có thành ý, hiện tại lại cảm thấy người đàn ông như vậy thật hiếm thấy.
Dù sao, người mà cho mình tiền mình dùng, mới là chân ái.
Trợ lý lấy lại tinh thần, nhanh chân tới hỏi: “Quý tổng, anh muốn cafe hay trà?”
Quý Thanh Viễn: “Không cần khách sáo,hôm nay đến tăng ca cùng Du tổng của mọi người, để tự tôi làm”
Trợ lý nghe xong không phải đến bàn bạc công việc, cô liền tranh thủ thời gian tự giác rời khỏi văn phòng, đóng kỹ cửa lại.
Thì ra Du tổng cùng Quý Thanh Viễn quan hệ vợ chồng của hai người, cũng không có giống như bên ngoài đồn đoán.
Quý Thanh Viễn dò xét văn phòng của Du Cảnh Hâm một lần, diện tích không lớn, nhưng mỗi chỗ đều được chú trọng bài trí, cô giống như có chứng ngăn nấp,trên bàn không có một đồ vậy gì thừa thãi lung tung.
Các loại cốc đồ dùng đều được sắp theo thứ tự.
“Em muốn uống gì?” Quý Thanh Viễn cầm cấm của cô, chuẩn bị đến phòng trà.
Du Cảnh Hâm biết anh sẽ pha cà phê, nhưng mà cô chưa từng được uống qua: “Cà phê”
“Em không thể uống”
“Hiện tại chưa mang thai, không có ảnh hưởng”
Quý Thanh Viễn nhìn cô chằm chằm,thỏa hiệp một lần, cầm trên tay ly pha lê đổi thành ly cà phê,
Du Cảnh Hâm cùng anh đi đến phòng trà, hai người một trước một sau, cho dù không nói lời nào, loại trầm mặc này cũng không xấu hổ giống trước kia.
Du Cảnh Hâm tựa ở trên bàn, nhìn anh pha cà phê.
Quý Thanh viễn ngẩng đầu: “Em không trở về họp à?”
Du Cảnh Hâm: “…”
Cô không biết là anh mất hứng hay từ đâu nghe được.
Cô đành phải tìm lý do: “Cuộc họp bị hủy bỏ rồi”
Quý Thanh Viễn gật gật đầu: “Vậy em làm xong công việc đi, buổi chiều đi theo anh làm việc.” Sợ cô không đồng ý: “Có qua có lại”
Du Cảnh Hâm cho đến bây giờ chưa đến tập đoàn Gia Thời, càng đừng nói đến biết văn phòng anh ra sao.
Quý Thanh Viễn nhìn nhìn quần áo trên người cô: “Trong phòng nghỉ của em có đồ không?”
Du Cảnh Hâm không trả lời mà hỏi lại: “Làm gì?”
Quý Thanh Viễn: “Em làm xong thì đổi váy. Phòng làm việc của anh từ trước đến nay đều chỉ có đối tác, em lại mặc đồ công sở, giống như nói chuyện làm ăn với anh.”
@Trạm chủ:
Trạm Ngôn Tình là nơi chia sẻ các truyện ngôn tình mới nhất Tấn Giang, các bộ tiểu thuyết nổi tiếng Trung Quốc,... Ngoài ra, còn cập nhật thêm kho truyện tranh Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản...
Contact liên hệ: Fanpage facebook.com/wikitruyen