Em Như Gió Nam - Mộng Tiêu Nhị - Chương 69
Ra khỏi Cục Dân chính, Hứa Tri Ý bị bố nắm lấy cổ tay, dắt như dắt trẻ con.
“Con đi cùng xe với bọn ta đến khách sạn, hay là đi xe của Tư Tầm?” Hứa Hướng Ấp hỏi con gái. Trưa nay hai nhà sẽ đến khách sạn để chúc mừng sinh nhật con rể.
Hứa Tri Ý nhìn Tưởng Tư Tầm đang đứng chếch phía sau, “Con đi cùng bố mẹ.”
Tưởng Tư Tầm gật đầu đồng ý, “Anh đi cùng ông nội.”
Dừng lại một chút, anh nhìn Hứa Hướng Ấp, “Ba, ba biết khách sạn ở đâu rồi chứ?”
“…”
Không ai kịp phản ứng.
Hứa Hành chen vào: “Còn chưa đưa tiền mừng cưới, cậu vội gì chứ?”
Tưởng Tư Tầm: “Tôi không cần tiền mừng cưới.”
“…”
Hứa Hướng Ấp lúc này mới hiểu ra, cười nói: “Tư Tầm đang gọi chú à?”
Tưởng Tư Tầm nghiêm túc đáp: “Vâng, ba.”
Bị gọi là chú Hứa ba mươi mấy năm, đột nhiên bị gọi là ba. Hứa Hướng Ấp nhất thời không quen, lúng túng vài giây, rồi mỉm cười dịu dàng: “Ba biết khách sạn ở đâu rồi.”
Đợi ông quay người lại, Hứa Tri Ý ôm lấy cánh tay ông, trêu chọc: “Ba, cảm giác thế nào?”
Hứa Hướng Ấp cười: “Cảm giác như đang choáng váng.”
Hôm nay chuẩn bị chưa chu đáo, quên mất chuẩn bị lì xì đổi cách xưng hô.
Lộ Kiếm Ba đã chuẩn bị sẵn lì xì, ông mong chờ ngày này từ lâu.
Mong chờ con trai đăng ký kết hôn, mong chờ con trai tổ chức đám cưới, mong chờ cháu nội cháu ngoại ra đời.
“Tri Ý, tiền mừng cưới.”
Hai bao lì xì được thiết kế đặc biệt, ông đã cẩn thận lựa chọn. Một chiếc là của ông, chiếc còn lại thay mặt Tưởng Nguyệt Như tặng cho Tri Ý.
Hứa Tri Ý vui vẻ nhận lấy: “Cảm ơn ba.”
Cô lờ mờ nhớ rằng lì xì đổi cách xưng hô thường được trao vào ngày cưới, “Đăng ký kết hôn cũng đưa luôn sao ạ?”
Lộ Kiếm Ba cười: “Coi như là diễn tập, đến đám cưới còn có nữa.”
Cả đời này ông cố gắng kiếm tiền, đại khái là vì điều này.
Hai người mẹ đi cuối cùng, khoác tay nhau vừa đi vừa thì thầm.
Lộ Kiếm Ba đợi vợ cũ trước xe, cha con Tưởng Tư Tầm đã đến khách sạn trước.
“Nguyệt Như, đi xe của anh nhé? Anh có chuyện muốn nói với em.”
Tưởng Nguyệt Như ra hiệu với Hà Nghi An rằng đến khách sạn sẽ nói chuyện tiếp, rồi đi thẳng đến xe của chồng cũ. Trước đây bà tuyệt đối sẽ không ngồi xe của ông.
Bây giờ bà đã nghĩ thông suốt rồi.
Bà ngồi vào ghế sau, phát hiện trên xe không có tài xế, ghế lái trống không.
Ngay sau đó, cửa ghế lái mở ra, Lộ Kiếm Ba ngồi vào.
Hôm nay ông tự mình lái xe, giống như nhiều năm trước.
Khác biệt là, bà không còn ngồi ghế phụ nữa.
Lộ Kiếm Ba cởi áo vest ném lên ghế phụ, vừa thắt dây an toàn vừa nhìn qua gương chiếu hậu, vợ cũ đang quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Xe khởi động, chậm rãi đi qua con đường mà họ đã từng đi qua hơn ba mươi năm trước. Nơi đăng ký kết hôn mà con trai ông chọn chính là nơi ông và vợ cũ đã đăng ký kết hôn.
Lúc đó, họ không có người thân hai bên chứng kiến. Cha bà biết chuyện bà đăng ký kết hôn, đã mắng bà một trận qua điện thoại. Tuyên bố từ nay sẽ cắt đứt quan hệ cha con.
Vì ông, bà đã cãi nhau với gia đình.
Nhưng cuối cùng ông đã phụ lòng tình cảm của bà dành cho ông.
Ông lại nhìn qua gương chiếu hậu, vợ cũ vẫn giữ nguyên tư thế ngồi đó, dường như không hề nhúc nhích.
“Căn nhà em mua ở New York cách xa nhà Tư Tầm như vậy, đi lại không tiện. Nếu em vì không muốn nhìn thấy anh mà mua nhà xa như vậy, sau này anh sẽ ít đến chỗ con trai hơn. Em hãy chuyển đến gần chỗ nó ở đi.”
Tưởng Nguyệt Như không nói gì, bà chỉ là thích căn nhà đó, không liên quan đến bất kỳ ai.
Những năm qua bà đã quen sống một mình, thói quen sinh hoạt và giờ giấc khác với người trẻ tuổi, bà không muốn sống chung với Tư Tầm. Một mình ở nhà thế nào cũng được, làm gì cũng tự do.
Hôm nay bà ngồi xe của ông, đương nhiên cũng là có chuyện muốn nói với ông. Bà thu hồi ánh mắt từ ngoài cửa sổ, nhìn về phía trước, “Sau này muốn cho hai đứa trẻ thứ gì, thì tự mình chuẩn bị. Đừng tự ý chuẩn bị thay tôi. Tiền mừng cưới anh đã tặng gì, liệt kê chi tiết cho tôi, tôi sẽ trả lại cho anh. Con trai tiêu tiền của anh là chuyện đương nhiên. Tôi và anh đã không còn quan hệ gì nữa, tôi không muốn có bất kỳ ràng buộc nào về tiền bạc.”
Lộ Kiếm Ba lại nhìn vào gương chiếu hậu, bà cũng đang nhìn ông.
Khoảnh khắc đó, hai người nhìn nhau.
Nhưng ánh mắt này, lại cách xa nhau nghìn trùng.
Không muốn bà không vui, ông gật đầu: “Được. Tối nay anh sẽ gửi vào email của em.”
Từ Cục Dân chính đến khách sạn, Tưởng Nguyệt Như không quen đường, ông đã đặc biệt đi đường vòng, chở bà đi thêm một đoạn. Trên đường đi, họ còn rẽ vào tiệm bánh kem để lấy bánh.
Cuối cùng cũng tìm được một chỗ đậu xe, ông tháo dây an toàn, nói với vợ cũ: “Anh đi lấy bánh kem cho con trai.”
Tưởng Nguyệt Như định nói, sao không để tiệm bánh giao đến khách sạn, nhưng lời đến bên miệng lại cảm thấy thừa thãi.
Nhìn bóng lưng ông sải bước sang bên kia đường để lấy bánh kem, bà như đang xem một thước phim không có thật. Nếu ông không ngoại tình, thì cảnh tượng này, lẽ ra chỉ là một phần trong cuộc sống thường ngày của họ.
Đi đường vòng, lại cộng thêm thời gian lấy bánh kem, tổng cộng mất hơn một tiếng đồng hồ.
Vì vậy, họ là những người cuối cùng đến khách sạn.
Cửa phòng riêng mở ra, Tưởng Nguyệt Như ôm một bó hoa đi trước, Lộ Kiếm Ba xách bánh kem theo sau.
Tưởng Tư Tầm nhìn bố mẹ bước vào, tựa như một giấc mơ không có thật.
Hứa Tri Ý thấy người đàn ông ngẩn người trong giây lát, cô véo mạnh vào tay anh dưới gầm bàn.
“…” Tưởng Tư Tầm đau đến mức hít vào một hơi, “xì” một tiếng trong lòng.
Anh quay sang nhìn cô, dở khóc dở cười.
Hứa Tri Ý dùng ngón tay cái xoa xoa chỗ vừa véo, nhỏ giọng hỏi: “Còn đau không?”
Tưởng Tư Tầm nói: “Không đau.”
Hứa Tri Ý: “Bây giờ biết không phải mơ rồi chứ?”
Tưởng Tư Tầm cười: “Nếu là mơ, cũng đã bị em véo cho tỉnh rồi.”
Hứa Tri Ý cười, cào vào lòng bàn tay anh.
Cô rất thích cào tay cào lòng bàn tay người khác, Tưởng Tư Tầm đã quen rồi.
Tưởng Nguyệt Như đưa bó hoa cho Hứa Tri Ý: “Hoa là để chúc mừng hai đứa đăng ký kết hôn hôm nay. Chúc con và Tư Tầm hạnh phúc dài lâu, mãi mãi bên nhau.”
Hứa Tri Ý một tay nhận lấy, tay kia ôm lấy bà: “Cảm ơn mẹ.”
Bánh kem là để mừng sinh nhật Tưởng Tư Tầm, Lộ Kiếm Ba thay con trai cắm nến và châm lửa.
Hứa Hành mở điện thoại ra chuẩn bị quay phim, hất cằm về phía người mừng sinh nhật hôm nay: “Cậu ước đi.”
Tưởng Tư Tầm trực tiếp thổi nến, “Không cần ước. Những gì tôi muốn, Tri Ý sẽ giúp tôi thực hiện.”
Hứa Tri Ý nghiêng đầu cười nhìn anh. Cô không thích đồ ngọt, nhưng bánh kem hôm nay, cô đã ăn hai miếng.
Sau khi tổ chức sinh nhật xong, tối hôm đó, bố mẹ hai bên đều rời khỏi Hong Kong.
Tưởng Nguyệt Như và Lộ Kiếm Ba đều về New York, nhưng đi hai chuyến bay khác nhau.
Hứa Hướng Ấp đưa bố mẹ về Thượng Hải trước, sau đó sẽ đến New York công tác.
Hai người tiễn mọi người ra sân bay, nhìn họ đi qua cửa kiểm tra an ninh. Trở về căn hộ hướng biển, Hứa Tri Ý cởi lễ phục ra rồi đi tắm, một ngày hạnh phúc, bận rộn và trọn vẹn.
Tắm xong, cô thay một chiếc váy ngủ thoải mái.
Ra khỏi phòng tắm, người đàn ông đã tắm xong ở phòng bên cạnh, mặc áo choàng tắm màu tối, ngồi trên ghế sofa. Đèn phòng khách không bật, ánh đèn từ cảnh đêm hắt vào trong nhà.
Tưởng Tư Tầm tay cầm ly rượu, vô thức lắc nhẹ, ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ sát đất.
Hứa Tri Ý nhấc chân lên, ngồi lên đùi anh.
Người đàn ông theo phản xạ đưa tay ôm lấy eo cô, “Nhanh vậy sao?”
“Cũng không thể ngâm mình quá lâu.”
Hứa Tri Ý vòng hai chân qua eo anh, ôm chặt lấy anh, hỏi anh vừa rồi đang nghĩ gì.
Tưởng Tư Tầm đưa rượu cho cô: “Nếm thử xem, cũng ngon đấy.” Rồi trả lời cô: “Đang nghĩ xem nên đi đâu chụp ảnh cưới.”
Hứa Tri Ý nhấp một ngụm rượu vang đỏ, “Em còn chưa nghĩ xa đến vậy.”
Tưởng Tư Tầm nói: “Những chuyện này không cần em phải nghĩ, anh sẽ lo liệu.”
Hứa Tri Ý lại nhấp một ngụm rượu, môi chạm vào môi anh, định chia cho anh một nửa, nhưng kỹ thuật không đủ tốt, rượu chảy xuống cằm anh, rồi xuống cổ anh.
“Sao anh đút cho em thì không bị chảy ra ngoài?” Cô đưa tay lau rượu vang đỏ trên cổ anh.
Tưởng Tư Tầm trêu cô: “Vì là rượu anh mua, nên nghe lời anh.”
Hứa Tri Ý cười, đặt ly rượu xuống bàn nhỏ bên cạnh, vòng tay qua cổ anh, ngậm lấy môi anh.
Tưởng Tư Tầm vỗ nhẹ vào chân cô, “Ngồi cho đàng hoàng.”
Hứa Tri Ý bỏ chân khỏi eo anh, ngồi ngay ngắn trên đùi anh, hai đầu gối chống lên ghế sofa bên cạnh anh.
Tưởng Tư Tầm cởi dây áo choàng tắm, quấn lấy cô, áo choàng tắm rộng rãi, dây cũng đủ dài, anh thắt một nút sau lưng cô.
Hứa Tri Ý cúi đầu hôn anh, anh dùng tay phải giữ lấy đầu cô, chủ động hôn sâu hơn.
Cô cảm thấy rất an toàn trong chiếc áo choàng tắm, kết thúc nụ hôn, cô tựa vào hõm vai anh.
“Vậy anh đã nghĩ ra nên đi đâu chụp ảnh cưới chưa?”
Tưởng Tư Tầm: “Chụp một bộ ở nhà tại Thượng Hải, sân và nhà kính có thể chụp được nhiều ảnh. Một bộ ở nhà cũ của ông nội. Bãi biển ở Hawaii, em có muốn đến đó không?”
Hứa Tri Ý gật đầu trong hõm vai anh, “Anh mua thêm bánh taco thịt bò cay cho em ăn nhé.”
Tưởng Tư Tầm không nhìn thấy mặt người trong lòng, tay anh mò lên má cô, vuốt ve, “Được.”
Hứa Tri Ý: “Cõng em đi dạo trên bãi biển thêm một vòng nữa.”
Anh nói: “Hai vòng.”
Địa điểm chụp ảnh cưới đã được quyết định, cô hỏi anh tìm nhiếp ảnh gia ở đâu.
Tưởng Tư Tầm nói: “Không cần tìm, người nhà mình chụp. Vợ cháu trai trưởng của anh là nhiếp ảnh gia, em quên rồi à?”
“Nếu anh không nhắc, em suýt nữa không nhớ ra.” Hứa Tri Ý rất quen thuộc với Tưởng Bách Xuyên, cháu trai trưởng của anh. Cô đầu tư vào không ít dự án đã lên sàn thành công, ngân hàng đầu tư của Tưởng Bách Xuyên là một trong những nhà bảo lãnh phát hành.
“Mấy người anh họ bên nhà cậu của anh, đến bây giờ em vẫn còn nhầm lẫn, không phân biệt được nhà nào với nhà nào.”
Tưởng Tư Tầm: “Nhà cậu cả có năm người con, anh họ cả, anh họ hai và chị họ ba là cùng một mẹ.” Vợ cả của cậu cả mất sớm, anh còn chưa từng gặp người dì đó, sau này cậu cả mới tái hôn.
“Anh họ tư và anh họ năm là do dì hiện tại sinh ra.”
“Cháu trai trưởng của anh, Tưởng Bách Xuyên, là con trai của anh họ cả. Cháu gái Tưởng Tiểu Mễ là con gái của anh họ hai.”
“Nhà chú hai có hai người con, đều là anh họ. Bố của Tranh Tranh là anh cả, anh hai Tưởng Thành Duật chẳng phải em rất quen sao?”
Hứa Tri Ý gật đầu, bố của Tranh Tranh cô chỉ gặp một lần, quên mất trông như thế nào rồi. Còn Tưởng Thành Duật thì gặp nhiều, Hứa Hành thường xuyên gặp anh ta khi đưa cô đi chơi golf.
Tưởng Tư Tầm nói tiếp: “Nhà chú ba thì không cần giới thiệu nữa nhỉ? Em quen nhất với Tưởng Thịnh Hòa.”
Anh nói: “Không nhớ cũng không sao. Tết âm lịch anh đưa em về, sẽ giới thiệu lại cho em từng nhà một.”
Hứa Tri Ý hỏi anh: “Tết về, chú hai và chú ba có giục cưới không?”
Tưởng Tư Tầm dùng cằm cọ vào trán cô: “Đã đăng ký kết hôn rồi, còn giục gì nữa?”
Hứa Tri Ý cười: “Em ngốc quá.”
Cô ôm chặt lấy anh, anh đã là chồng của cô rồi.
Những ngày sau đó, họ luôn có nhau.
Tưởng Tư Tầm ôm chặt người trong lòng, hôn lên đỉnh đầu cô, không có thêm hành động nào nữa.
Hôm nay anh chỉ muốn ôm cô thật chặt.
Sáu năm trước, khi anh một mình ngồi ở đây, anh chưa từng dám hy vọng xa vời điều gì. Anh nghĩ nhiều hơn đến việc, ngày cô kết hôn, anh nên tặng cô món quà gì cho phù hợp.
Nhìn cô làm lễ thành hôn với người khác, anh phải làm sao để giữ được bình tĩnh, không để lộ cảm xúc.
Ngừng suy nghĩ, anh cầm lấy điện thoại trên ghế sofa, gửi tin nhắn cho cháu trai: [Đã bao lâu rồi chú không gặp cậu?]
Tưởng Bách Xuyên nhanh chóng trả lời: [Mới có bốn ngày. Chú muốn làm gì?]
Thứ Sáu tuần trước anh còn ở Hong Kong, hôm nay mới là thứ Ba.
Vì công việc, cứ cách vài ngày là họ lại gặp nhau.
Tưởng Tư Tầm cười: [Cảm giác như đã mấy năm không gặp cậu rồi. Chú đến Manhattan thăm cậu, vun đắp tình cảm.]
Tưởng Bách Xuyên: [Không cần vun đắp đâu, tôi gặp chú còn nhiều hơn gặp vợ tôi.]
Hai người lại trêu chọc nhau vài câu, Tưởng Bách Xuyên quay lại chủ đề chính, hỏi: [Tìm tôi có việc gì?]
Tưởng Tư Tầm: [Chú định chụp ảnh cưới trước năm mới. Đến hẹn với Tô Dương nhà cậu một chút, không biết cuối năm cô ấy có bận không?]
Tưởng Bách Xuyên: [Chắc chắn là bận rồi. Để tôi chụp cho chú. Mấy năm nay tôi xem như cũng học được rồi.]
Tưởng Tư Tầm: “…”
—
Lời của tác giả: Chờ ngày mai chụp ảnh cưới xong, rôif tới Tết đi gặp người nhà họ Tưởng, mọi người muốn xem IF line lúc ba tuổi trước, hay là xem đám cưới và em bé trước? Sau khi IF line kết thúc, cũng vừa hay đến đám cưới và sinh con. Vậy thì cứ đăng IF line trước nhé?
@Trạm chủ:
Trạm Ngôn Tình là nơi chia sẻ các truyện ngôn tình mới nhất Tấn Giang, các bộ tiểu thuyết nổi tiếng Trung Quốc,... Ngoài ra, còn cập nhật thêm kho truyện tranh Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản...
Contact liên hệ: Fanpage facebook.com/wikitruyen